Tôi thậm chí có chút nghi ngờ. Chẳng lẽ truyền nhân Thiên thư Lỗ Ban mà chủ Phúc Duyên Trai nói còn có ám chỉ gì khác? Bởi vì tôi cũng biết, cho dù Thiên thư Lỗ Ban thần kỳ huyền diệu, nhưng người tu luyện Thiên thư Lỗ Ban trên thế gian cũng không phải là số ít, chỉ có điều học sâu hay cạn mà thôi.
Tôi lặng lẽ hỏi Dương Thần có phải còn có người khác cũng biết Thiên thư Lỗ Ban không? Dương Thần tự hào nói, ông nội hắn đã từng nói, Thiên thư Lỗ Ban vẫn lưu truyền trong dân gian, người biết thật ra rất nhiều nhưng phần lớn đều là bản thiếu, thậm chí có vài cái là do người đời sau làm ra. Khắp thiên hạ cũng không tìm được mấy quyển bản nguyên của Thiên thư Lỗ Ban thật sự, mà Dương gia bọn họ chính là Truyền nhân Thiên thư Lỗ Ban chính tông. Nếu như nói bản lĩnh của Thiên thư Lỗ Ban chia ra làm mười phần, những người khác học được 20,30%, nhà bọn họ lại học được 70,80%.
Hắn nói rất chắc chắn, nhưng Y Thắng trước sau không lộ diện. Ông nội của Dương Thần cũng trước sau giống như không có việc ấy, thậm chí thoạt nhìn còn có chút hồ đồ, thường quên đông quên tây, chẳng khác mấy ông cụ tuổi này là mấy. Dương Thần cũng có chút khổ sở. Hắn nói với tôi, hắn và ông nội chỉ xa nhau mấy tháng mà ông nội lại già hơn rất nhiều, lưng vốn cao ngất giờ đã cong, nói chuyện cũng hồ đồ, mắt cũng kém, thật giống như lập tức già tới mấy chục tuổi.
Hắn nói, chờ hắn tốt nghiệp đại học sẽ về nhà ở cùng ông nội, chăm sóc cho ông nội tới khi ông mất cũng không đi.
Tôi vỗ nhẹ vào vai hắn nhưng không nói gì, đột nhiên có chút hâm mộ hắn.
Mãi cho đến ngày thứ ba, có người vội vội vàng vàng tìm đến ông nội của Dương Thần.
Người này lại là một người họ Từ trong thôn. Sau khi chạy vào, ông ta nói với ông nội Dương Thần là gia đình ông ta xây nhà, ngày hôm trước đáng lẽ phải lên xà nhà rồi nhưng không biết thế nào lại không nâng lên được. Xà nhà nâng lên là đổ xuống, thậm chí có hai lần còn suýt nữa làm người bị thương nên chỉ đành phải dừng lại. Sau vài lần thử, kết quả đều giống như ngày hôm đó. Ông ta thật sự không có cách nào, nên đành phải tìm đến Dương tiên sinh nhờ giúp đỡ.
Hóa ra ông nội của Dương Thần là Dương Hoành Tiên, ở quê có uy vọng rất cao, cho nên vẫn được tôn trọng gọi là Dương tiên sinh. Lúc này nghe người láng giềng kia nói, ông chỉ lắc đầu nói bây giờ ông đã già, không muốn gặp mấy thứ đó nữa, chỉ muốn yên ổn sống qua mấy năm, cũng không để cho hậu bối làm loạn thêm.
Người kia có vẻ rất gấp, ra sức nói với ông nội Dương Thần, đau khổ cầu xin, nói trước khi ông lên xà nhà đã từng tìm người xem, nói hai ngày này là ngày tốt. Nếu như bỏ lỡ thì không tốt với người trong nhà. Cho nên ông cũng không có cách nào, không cần ông tự thân ra tay, chỉ xin ông chỉ điểm một chút, tốt xấu gì có thể nâng xà nhà lên cũng dễ làm.
Ông nội Dương Thần thở dài và hơi híp mắt, tay giấu ở trong ống tay áo im lặng một lúc lâu mới nói xà nhà của ông không phải không nâng lên được mà là sau khi nâng, buổi tối mới đổ xuống.
Người kia vỗ đùi, hưng phấn nói quá đúng. Tình hình đúng là như vậy. Ngày hôm trước quả thật có thể nâng xà nhà lên, nhưng buổi tối chẳng biết tại sao lại rơi xuống. Sau đó hôm qua lại nâng xà nhà lên nhưng không sao nâng được. Hôm nay thử lại vẫn vậy mới tới xin giúp đỡ.
Ông nội Dương Thần nói ông đã biết chuyện này, nhưng cụ thể có chuyện gì thì phải chờ tới nơi xem mới biết được.
Người kia biết ông nội Dương Thần đã đồng ý nên vội vàng chào ông nội Dương Thần ra cửa, bên ngoài đã sớm chuẩn bị một chiếc xe. Tôi nháy mắt với Dương Thần, hắn tất nhiên hiểu ý, vì vậy hắn cùng tôi ở hai bên ông cụ, cùng đi ra ngoài.
Ông nội Dương Thần nhìn chúng tôi, trong mắt có vẻ bất đắc dĩ nhưng không nói gì, chỉ lắc đầu và đi cùng chúng tôi ra cửa, lên xe của người kia tới nhà mới.
Trên đường không nói chuyện, chúng tôi nhanh chóng đến nơi. Trước mặt là ngôi nhà ngói mới xây, xung quanh có hơn mười công nhân đứng. Mà cái xà nhà của nhà mới lại đổ bên cạnh. Mọi người vừa thấy ông nội Dương Thần tới, đều vây quanh như thấy được đại tiên vậy.
Trong lòng tôi vốn đã hưng phấn lại thêm tò mò từ lâu.mà nhìn ông nội Dương Thần vẫn là dáng vẻ run rẩy, mơ mơ màng màng, trong miệng không biết lẩm bẩm nói gì đó rồi ngẩng đầu nhìn nhà mới. Đột nhiên ông hất chúng tôi ra và đi một mình tới đó.
Tôi hơi kinh ngạc, cảm giác ông cụ hình như đột nhiên có sức lực, sống lưng cũng hơn thẳng, bước chậm đi đến trước gian nhà và đi quanh một vòng, nhìn phương hướng rồi lại nhìn cái xà nhà kia. Bỗng nhiên ông lại cười.
Tất cả mọi người không hiểu ra sao, vội hỏi ông cụ thế nào. Ông nhìn mọi người và chỉ vào xà nhà nói nhờ có xà nhà này không nâng được, nếu để cho ông nâng lên thuận lợi thì sau này nhất định sẽ phải gặp chuyện không may.
Họ Từ kia tất nhiên không hiểu, tôi cũng không hiểu. Thông thường mà nói, xà nhà không nâng lên được mới là điềm báo sẽ xảy ra chuyện. Sao ông lại nói, nếu nâng xà nhà thuận lợi thì trái lại nhất định sẽ phải gặp chuyện không may chứ?
Ông già khép hai ngón tay và chỉ vào xà nhà, mở miệng nói:
- Ông mua xà nhà này ở đâu, giá bao nhiêu tiền?
Người kia sửng sốt, ấp a ấp úng một hồi mới nói đây vốn là một xà nhà đã qua sử dụng, được tháo từ nhà khác tới. Lúc đó ông ta cũng tham rẻ, lại nhìn xà nhà này còn rất mới nên mới mua lại, không ngờ xảy ra chuyện này.
Ông nội Dương Thần nói:
- Đây là tổ tiên nhà ông tích đức bảo hộ mới để cho ông không có cách nâng cái xà nhà này. Ông cũng biết nhìn xà nhà này không có gì khác thường, nhưng trên xà nhà này lại có một hơi huyết sát. Điều này nói rõ, trong nhà có xà nhà này trước kia nhất định đã từng xảy ra án mạng, máu bắn đến trên xà nhà nên dính lại căm giận, làm không tốt thì ác quỷ sẽ bám vào trên xà nhà này. Nếu như nhà các ông nâng được xà nhà này lên, không lâu sau tất nhiên sẽ xảy ra tai họa. Cho dù không có tai họa, cũng sẽ có chuyện lạ xuất hiện. Nói chung, đây là một vật không tốt.
Người kia vừa nghe, lập tức bị dọa cho sợ rồi, vội vàng gọi người nhanh chóng đưa xà nhà này đi. Ông nội Dương Thần lại ngăn cản, nói xà nhà này có hơi huyết sát đã ở lại nhà của ông ta. Cho dù lúc này có ném xà nhà đi cũng không có tác dụng.
Người kia nghĩ lại còn nói:
- Nếu không có tác dụng thì dùng lửa đốt đi. Tôi nghe nói lửa có thể trừ tà. Dù là thứ lợi hại mấy đi nữa, dùng lửa đốt lại xong đời.
Ông nội Dương Thần lại nói:
- Nếu muốn phá giải sát khí của xà nhà này, nếu chỉ đốt không thì không được, nhất định phải có hai bước. Đầu tiên là đốt xà nhà này. Thứ hai lấy bùa bọc tro của nó và thấp hương bảy bảy bốn mươi chín ngày. Chỉ có dùng cách này mới có khả năng chậm rãi hóa giải được hơi huyết sát, bằng không một khi đốt đi, ác quỷ mất đi chỗ náu thân, ngược lại sẽ tới trả thù, gia đình ông ta lập tức sẽ xảy ra chuyện.
Người kia nhất thời lại bị dọa cho ngu người, cả nhà nơm nớp lo sợ, cầu xin ông nội Dương Thần thi triển pháp thuật, cứu tính mạng cả nhà. Ông nội Dương Thần do dự nửa ngày lại nhìn Dương Thần, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Vì vậy, ở dưới sự chỉ huy của ông, những công nhân kia cũng to gan nâng cái xà nhà này ra chỗ trống vắng và châm lửa đốt gần hai giờ, mới đốt xong xà nhà này ra tro. Cảnh tượng lúc đó rất dọa người. Bởi vì xà nhà này khô ráo, bình thường đốt sẽ không có khói đen. Nhưng xà nhà này lại xuất hiện khói đặc đen xì, hơn nữa còn nhe nanh múa vuốt giống như trong đó có ác quỷ ác phách gì, làm người ta vừa thấy lại kinh hồn bạt vía.
Đợi đến khi xà nhà hoàn toàn thành tro thì phải qua một giờ mới dần dần nguội đi. Mọi người tiến lên nhìn, thấy xung quanh đầy tro xám, ở giữa không ngờ lại xuất hiện dấu vết một người.
Trong khoảng thời gian này, ông nội Dương Thần đã trải giấy vàng và vẽ lá bùa, sau đó bảo mọi người thu lại tro đen và dùng lá bùa bọc lấy. Ông nội Dương Thần đưa ngón tay ra, vẽ trong không trung một đại ấn, bỗng nhiên đặt ở trên lá bùa, sau đó lại thở dài một hơi, nói mọi người đào một hố sâu chôn thứ này, dùng tảng đá lớn đặt ở phía chính đông, trong bảy bảy bốn mươi chín ngày không được có người tới gần trong vòng ba thước, sau đó cho dù thành công, lại đào tro này ra và rắc vào trong nước sông, căm giận của ác quỷ này sẽ hoàn toàn tiêu tan.
Mọi người làm theo từng lời ông nói. Ông lại nói với họ Từ kia:
- Bây giờ ông lập tức đi mua một xà nhà mới, sau đó đốt pháo suốt một giờ không được ngừng. Sau khi đốt xong lại dựng xà nhà, bảo đảm một lần thành công.
Người kia tất nhiên vui mừng vô cùng, vì vậy lập tức nghe theo, nhanh chóng mua một xà nhà mới và một rương pháo lớn. Mọi người lại về nhà mới đốt pháo quanh nhà, chỉ chừa một chỗ hở. Tiếng pháo đì đùng nổ hơn một giờ, khắp mặt đất đều là xác pháo đỏ, trong không khí cũng nồng nặc mùi khói.
Tôi âm thầm nhìn ra được một điểm manh mối. Ông làm như thế là dùng pháo tới đuổi sát khí trong phòng, để lại một chỗ hở chính là vì mục đích này, thật ra cách làm này cũng tương đối ôn hòa, nếu như không để lại khe hở nào mới chính là liều mạng.
Lúc này, ông nội Dương Thần lại đi quanh nhà kiểm tra một vòng và phất tay một cái nói:
- Lên xà nhà.
Lần này quả nhiên rất thuận lợi, xà nhà này được đưa lên yên ổn mà không tốn nhiều sức lực. Họ Từ kia luôn miệng cảm ơn ông nội Dương Thần, còn thiếu nước quỳ xuống đất dập đầu. Ông ta lấy ra một tập phong bì lì xì dày tới muốn cảm ơn ông nội Dương Thần giúp đỡ.
Nhưng ông không thu cả phong bì tiền lì xì kia mà chỉ rút một tờ trong đó, nói đây là quy định, không thể làm việc không công cho người khác, nhưng ông chắc chắn sẽ không thu số tiền đó.
Sau đó, người kia lại phái người đưa chúng tôi trở lại. Sau khi về đến nơi, Dương Thần rất hưng phấn, quấn quít lấy ông nội hỏi này hỏi kia. Mà tâm trạng của ông nội Dương Thần dường như không tốt lắm, thở dài nói ông giúp đỡ người khác càng nhiều, trái lại càng không tốt cho mình. Sau này, không bao giờ học Thiên thư Lỗ Ban nữa.
Sau đó, bất kể Dương Thần hỏi gì, ông cụ cũng không chịu nói, chỉ bảo chúng tôi hôm sau về trường, nghỉ ở trong trường học đến tết. Bây giờ còn rất sớm, không nên gạt ông.
Tôi và Dương Thần không trả lời được, không ngờ ông cụ không hề hồ đồ, bất kể chúng tôi nói thế nào, dường như lần này ông đã quyết tâm, đen mặt bảo chúng tôi lập tức đi vào hôm sau.
Thái độ này của ông làm người ta thấy rất kỳ lạ. Hai chúng tôi rốt cuộc không thể hỏi ra nguyên nhân gì, vì vậy không thể làm gì khác hơn là phẫn nộ đi ngủ.
Không ngờ sáng sớm hôm sau, người họ Từ lại chạy tới, ông ta nói tối hôm qua, xà nhà lại rơi xuống.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo